Peter Tobin bị người cha bỏ rơi và ở với một bà mẹ tàn ác và vô nhân tính. Trong suốt thời thơ ấu, hắn là một kẻ nhút nhát và sống khép kín, đến năm 14 tuổi đã có những sở thích rất quái gở: mặc quần áo phụ nữ và thường ve vãn họ nơi công cộng.

Tobin thường rình mò phụ nữ ở các bãi đỗ xe cho tới khi tìm được người mình thích rồi theo người đó về nhà. Ngày 15-8-1977,
cảnh sát tìm thấy những nạn nhân đầu tiên của Tobin. Mary Parsh, 58
tuổi và cô con gái Brenda, 27 tuổi được tìm thấy trong tình trạng lõa
lồ, hai tay bị trói quặt ra sau lưng. Cả hai nạn nhân đều bị bắn vào
đầu.
Nạn nhân tiếp theo là Cole, bị bắt cóc từ bãi đỗ xe
của một cửa hàng Wal-Mart và bị sát hại vào tháng 11-1977. Thi thể nạn
nhân được tìm thấy tại một khu nghỉ dưỡng thuộc tiểu bang Illinois.
Tháng 1-1982, xác của Margie Call, 57 tuổi, được phát hiện ngay trong
nhà của nạn nhân. Kết quả khám nghiệm pháp y cho thấy, nạn nhân bị cưỡng
hiếp và bị bóp cổ tới chết. Tháng 6-1982, thi thể của bà Milfred, 65
tuổi được tìm thấy trong tư thế bị trói, một phần thân thể không có mảnh
vải che thân. Nguyên nhân dẫn đến cái chết của nạn nhân được xác định
là do bị bắn vào đầu.
Những chi tiết giống nhau trong những vụ án mạng này
đã làm các nhân viên điều tra cho rằng, thủ phạm chỉ là một. Chỉ có điều
thủ phạm nắm rõ sau khi xảy ra án mạng cảnh sát sẽ truy tìm từ đó tìm
cách xóa dấu vết phạm tội. Sau này khi điều tra ra vụ án, các điều tra
viên đã khẳng định, Tobin là mẫu người hiếm có. Hắn xuất sắc qua mặt
luật pháp sau khi thực hiện các vụ giết người hàng loạt. Nhờ đó, hắn che
giấu được hành vi phạm tội trong sự truy lùng của các nhân viên điều
tra trong 30 năm qua.
Dưới sự điều tra mẫn cán và sự phối hợp chặt chẽ của
các nhân viên cảnh sát, vụ việc chỉ được sáng tỏ khi chuyên viên điều
tra Ross M. Gardner của Tổ chức điều tra tội phạm Hoa Kỳ (USACIDC), tìm
ra mối liên quan giữa Tobin với một vụ giết hại nữ sinh Vicky Hamilton
của trường Đại học Nam Illinois với bằng chứng vân môi để lại trên miệng
một cái ly uống nước bị vỡ thành nhiều mảnh tại hiện trường.
Các giám định viên đã tìm thấy những vết nứt vỡ
xương sọ ở vùng đỉnh đầu của nạn nhân. Đây là vết nứt vỡ xương do tác
động ngoại lực dẫn đến chấn thương sọ não khiến nạn nhân tử vong. Hung
thủ xảo quyệt, xóa sạch mọi chứng cứ. Suốt hơn 5 tiếng đồng hồ, các điều
tra viên không phát hiện thêm được điều gì. Đang loay hoay lục tìm, M.
Gardner bỗng phát hiện ra những mảnh vỡ của một chiếc ly uống nước bằng
thủy tinh.
Quan sát kỹ lưỡng, ông nhận thấy các vết vỡ còn khá
mới. Ông cẩn thận nhặt từng mảnh vỡ đó cho vào túi nilon chuyên đựng
vật chứng. Trước khi rời hiện trường, ông M. Gardner tiến lại gần nạn
nhân, lấy bút ghi lại vào một quyển sổ nhớ: nạn nhân là một cô gái trẻ,
chừng 19 - 20 tuổi, chết do bị cưỡng dâm nhưng hung thủ không hề để lại
dấu vân tay, tinh dịch, sợi tóc… Đêm về, thật kỳ lạ, M. Gardner như nửa
tỉnh nửa mơ nằm mường tượng ra hung thủ: hắn là một người da trắng, cao
chừng 1m74, nặng 65 kg, tuổi chạc 62, có mái tóc xoăn, trắng, môi mỏng,
rộng, khuôn mặt lúc nào cũng cau có. M. Gardner thấy hắn lúc nào cũng
lởn vởn ở các bãi đỗ xe…
Kết quả của bộ phận pháp y thật bất ngờ cho ra
những chẩn đoán, mẫu chỉ số tương tự như linh cảm của M. Gardner. Họ tìm
thấy mẫu vân môi và AND trên những mảnh vỡ của chiếc ly thủy tinh thu
được tại hiện trường.
Tại Tòa án quận Linlithgow, thành phố Lothian, Peter
Tobin bị kết tội sát hại nữ sinh Vicky Hamilton và lãnh mức án tù chung
thân. Hiện, Peter Tobin đang chấp hành 3 án tù chung thân trong nhà tù
Saughton (thuộc Edinburgh) vì tội cưỡng hiếp, giết hại Vicky Hamilton,
Dinah McNicol (18 tuổi) và Angelika Kluk (23 tuổi). Ngoài ra, Tobin còn
bị cáo buộc 5 tội danh giết người khác và 3 tội danh hiếp dâm phụ nữ ở
khu vực Cape Girardeau từ năm 1977-1982.
Tuy nhiên phương pháp kỹ thuật nhận dạng qua dấu
vân môi không được phổ biến rộng rãi vì các chuyên gia pháp luật cho
rằng độ tin cậy không cao bằng kỹ thuật nhận dạng qua dấu vân tay. Hiện
nay trên thế giới, cơ quan điều tra một số nước vẫn tiếp tục nghiên cứu
kỹ thuật nhận dạng qua dấu vân môi.
Được biết, hiện các chuyên gia pháp y có thể phân
tích vết son/dấu vân môi để lại trên bề mặt tại hiện trường, chẳng hạn
như: kính, mô hoặc mẩu thuốc cháy dở. Phương pháp quang phổ Raman có thể
được sử dụng để thiết lập sự tiếp xúc cơ thể giữa hai cá nhân, có thể
là nạn nhân và nghi can, hoặc nhận dạng một cá nhân tại hiện trường.
Hiện phương pháp phân tích mẫu son/dấu vân môi đang
được áp dụng thường gây hủy mẫu vật, hoặc dựa trên đánh giá của nhân
viên pháp y. Trong khi đó, phương pháp quang phổ Raman dựa trên đặc điểm
giống như dạng “dấu vân tay”. Điều này cho phép các nhà điều tra xác
định nhanh chóng mẫu son/dấu vân môi mà không phá hủy luôn chứng cứ.
Theo Anninhthudo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét